Annabel Lee – Lý-Lệ-An

Annabel-LeeTrong các món dịch, có lẽ dịch thơ là khó nhất. Mình chẳng có khiếu thơ nên chẳng dám đụng vô, trừ những lần “ngu dại” thời đi học để kiếm điểm với người ta. Ngay từ hồi đó đã biết sợ món này vì được đọc nhiều bài sonnet do Thái Bá Tân dịch, rồi tới những bản dịch hết sẩy của các bậc tiền bối. Một ví dụ là bài “Annabel Lee” của Edgar Allan Poe. Hơn 20 năm trước, mình đọc bản dịch trong English for Today (Quyển 4?), nay tình cờ tìm lại được trên VOA Tiếng Việt. Ở đó còn có bản dịch “The Raven” (Con quạ).

Annabel Lee
Edgar Allan Poe
It was many and many a year ago,
In a kingdom by the sea
That a maiden there lived whom you may know.
By the name of Annabel Lee;
And this maiden she lived with no other thought
Than to love and be loved by me.She was a child and I was a child,
In this kingdom by the sea;
But we loved with a love that was more than love—
I and my Annabel Lee—
With a love that the wingèd seraphs of Heaven
Coveted her and me.

And this was the reason that, long ago,
In this kingdom by the sea,
A wind blew out of a cloud, chilling
My beautiful Annabel Lee;
So that her high-born kinsmen came
And bore her away from me,
To shut her up in a sepulchre
In this kingdom by the sea.

The angels, not half so happy in Heaven,
Went envying her and me:—
Yes!—that was the reason (as all men know,
In this kingdom by the sea)
That the wind came out of the cloud by night,
Chilling and killing my Annabel Lee.

But our love it was stronger by far than the love
Of those who were older than we—
And many far wiser than we—
And neither the angels in Heaven above,
Nor the demons down under the sea
Can ever dissever my soul from the soul
Of the beautiful Annabel Lee:–

For the moon never beams, without bringing me dreams
Of the beautiful Annabel Lee; And the stars never rise, but I feel the bright eyes
Of the beautiful Annabel Lee:
And so, all the night-tide, I lie down by the side
Of my darling—my darling—my life and my bride,
In her sepulchre there by the sea—
In her tomb by the sounding sea.
(1949)

Lý-Lệ-An
Người dịch: Gs. Phạm Văn Quảng, California
Vương quốc xưa bên bờ biển cả,
Lý-Lệ-An thiếu nữ trâm anh!
Tình nàng vằng vặc cao xanh,
Tình ta hơn những mối tình thiên thu.Yêu nhau thuở còn thơ ngây ấy,
Vương quốc kia sóng dậy bồi hồi.
Tim ta một nhịp sóng đôi,
Thiên thần thượng giới ngậm ngùi hờn ghen.

Ôi! Hồng nhan hoa nhường nguyệt thẹn!
Giữa đêm đen gió buốt thổi về,
Xác hoa giã biệt sông mê,
Bào huynh nàng đã đưa về mộ xa.

Biển xanh nước bao la biền biệt,
Vương quốc xưa tha thiết tình ta.
Mộ xây kép ánh trăng tà,
Biển xanh vằng vặc lòng ta nhớ nàng.

Thiên thần nửa thiên đàng hạnh phúc,
Còn hờn ghen ngưỡng phục tình ta.
Là đây thơ nhạc giao hòa,
Là đây bạc mệnh–lời ca cõi trần.

Từ mây cao gió vần vũ thổi,
Lạnh hồn hoa chìm nổi anh linh.
Tình ta là cả trời xanh,
Cao xa hơn những mối tình thiên thu.

Biển sâu quỉ âm u với gọi,
Sáo thiên thần thượng giới lâng lâng.
Chẳng hề tán loạn tâm thân,
Hồn ta gói trọn hồn nàng Lệ An.

Nửa miệng hoa trăng tàn như cắt,
Ngàn sao trong đôi mắt người yêu.
Lý Lệ An vẫn yêu kiều,
Cùng ta cõi mộng dệt nhiều ý thơ.

Sao đã mọc không mờ ánh mắt,
Trăng đã lên hiu hắt mộng vàng
Cô dâu, hiền nội, người thương,
Ta nằm đây cạnh mộ nàng sóng đôi,
Triều dâng biển sóng bồi hồi,
Biển xanh ta vẫn muôn đời có nhau.

1 thought on “Annabel Lee – Lý-Lệ-An

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *