Việc Vương quốc Bhutan đề xuất dùng chỉ số “Tổng Hạnh phúc Quốc dân” (Gross National Happiness – GNH) thay cho GDP đã là chuyện xưa. Lời khen tiếng chê không ít, nhưng cách vương quốc này theo đuổi thực hiện ý tưởng này (do vua Jigme Singye Wangchuck đưa ra từ năm 1972) mới thấy nước nhỏ nhưng cái đầu không nhỏ.
GS Singer kể chuyện hồi tháng rồi ông tới thủ đô Thimphu đọc tham luận tại một hội nghị về “Phát triển Kinh tế và Hạnh phúc”. Xưa nay, ông vẫn tự hỏi liệu mục tiêu của Bhutan nhằm tối đa hóa hạnh phúc của nhân dân có ý nghĩa thực tiễn gì không, hay chỉ là một khẩu hiệu chính trị. Qua hội nghị này ông ngộ ra rằng đó không chỉ là một khẩu hiệu suông.
Ông viết: “Chưa bao giờ tôi tham dự một hội nghị được một chính phủ quốc gia quan tâm hết sức nghiêm túc như vậy. Tôi cứ tưởng Thủ tướng Thinley chỉ tới khai mạc bằng một lời chào mừng chính thức, rồi quay về văn phòng của ông. Hóa ra, bài diễn văn của ông là một bài nhận định sâu sắc về những vấn đề then chốt trong việc xem bảo đảm hạnh phúc là một chính sách quốc gia. Sau đó ông ở lại dự hội nghị suốt hai ngày rưỡi, và đóng góp những ý kiến đi thẳng vào vấn đề trong các cuộc thảo luận. Ở phần lớn các phiên họp, nhiều bộ trưởng trong nội các cũng có mặt.”
Thái độ đó chắc là hàng hiếm ở một xứ mà chữ hạnh phúc luôn xuất hiện ở ngay đầu mọi văn bản.